Mất trinh bởi nữ trưởng phòng chưa chồng dâm đãng, Chenliang rất mỏng, tuy chỉ ướt một mảnh nhỏ nhưng có thể nhìn thấy chiếc áo lót bên trong. Đúng lúc tôi đang nhìn ngực dì Chu đang suy nghĩ thì ở đằng xa có người hét lên: “Thủy triều lên, mọi người lên bờ đi.” Tôi và dì Chu vội vàng xách thúng tôm chạy về phía bờ sông, sợ đi chậm sẽ bị thủy triều tràn vào. Người ta nói là tôi đang chạy, Mất trinh bởi nữ trưởng phòng chưa chồng đĩ dâm nhưng trên bãi sông tôi đi với tốc độ ngang bằng với việc đi bộ, chân to và phải dùng lực nhiều đến nỗi mông tôi bị trẹo rất nặng. Có lúc dì Chu chạy đến trước